Tôi nằm ngâm mình trong bồn, nước ấm ngập đến cổ. Hai tay vịn lấy thành bồn, tôi thả lỏng người cho áp xuất của nước đẩy bềnh bồng như miếng móp. Tôi buông xả lênh đênh, mùi thơm của nước và bọt xà phòng hăng hắc làm tôi thấy dễ chịu.
Nhà im quá, con đi học, chỉ còn mình tôi. Chẳng sợ ai quấy rầy, chẳng lo ma cỏ nào vào chọc ghẹo phá phách, chả hườm vì anh về trêu phá vợ mình, thế nhưng tôi lại thấy buồn tênh. Ngày xưa anh còn, vào ra trông thấy nhau, sao bình thường dung dị quá đỗi, coi như sự việc là như thế, nên chẳng quan tâm để ý làm gì.
Bây giờ anh mất đi, cái điều sơ đẳng không còn nữa mới thấy tiếc và quí vô vàn. Ngỡ đâu đây vẫn còn quấn quit anh, làn nước vuốt ve càng làm tôi thấy trống vắng và thiếu thốn. Ước gì lúc này anh ở gần, vợ chồng xun xoe lo cho nhau, một hai chắc anh đòi kỳ cọ cho tôi bằng được.
Bàn tay anh nắm hờ cái nhúm bông, đổ tràn chất sữa tắm và xoa đều trên thịt da tôi. Anh hết sức gượng nhẹ, nâng niu như sợ làm cánh hoa tàn rữa, hay động khẽ thì nhụy khép lại. Có lần anh đùa gọi tôi là hoa trinh nữ, dễ nở bung dưới ánh mặt trời, màu tím rực, vậy mà vô tình bị hơi người chạm vào thì khép cụp lại ngay.
Tôi sung sướng ngả đầu vào vai anh ngả ngớn, hưởng niềm hạnh phúc bùng lên bất tận bao la. Anh xoa xoa, bóp bóp, tôi ngật ngà dưới những chà xát ma quái để rồi anh quẳng cái nhúm bông hồi nào tôi chẳng để ý.
Chỉ đến khi bàn tay trần của anh chạm tứ tung vào vú, vào mông, vào giữa đùi khiến tôi run lên vì khoái cảm thì tôi đắm đuối nhìn anh mới nghe anh thỏ thẻ : em thích chứ ? Tôi đã ỏn ẻn gật đầu, dùng tay víu lấy anh.
Thấy cảnh tôi diết da dưới bàn tay phù thủy thì anh càng nâng cao trình độ làm tôi phải chết mê chết mệt. Anh móc móc gì ở dưới làn nước, chỉ nghe óc ách óc ách mà tôi nổi da gà hết trơn. Anh mò sâu vào trong lỗ hang đang háo hức, như con rái cá đang tung tăng đùa giỡn với bóng mình. Anh làm tôi nao nao, vật và vật vưởng, thở chẳng ra hơi, nhưng không muốn anh ngừng tẹo nào.
Anh ôm eo ếch tôi dính đeo nhau nhèo nhẹo, cản ngăn không cho tôi rời thoát khỏi tay anh. Cánh tay anh ép vào chỗ vú, tôi tức tức mà lại thấy thích ngầm. Tôi kêu lên nho nhỏ : anh, em nhột. Chả biết anh có nghe chăng mà tay anh khoắng liên tục làm tôi nghĩ đang muốn rơi lần lần từ trên tầng trời cao xuống.
Anh tấn tôi vào thành bồn, phủ choàng cả người dấu kín tôi trọn vẹn. Đang lơ mơ về một cõi thiên đường nào sắp bước vào thì ví như mình vừa bị một lưỡi cưa ngọt đâm xuyên suốt người. Tôi chộp lấy cánh tay anh xiết mạnh, đu hẳn người lên, lồm cồm quấn tíu lấy anh.
Thời gian như ngừng lại, không gian như vỡ tan, bọt xà phòng và nước nổ lép bép, anh nhấn, đè, quặp và hăng tiết giúi hầm hập. Tôi như con sâu bị gót chân chặn quằn, loe nhoe kêu loạn xạ : anh, em sướng. Anh rối rít nên tì người vào thành bồn mà chém xa xả, tấn kích tôi đến tả tơi.
Anh xài tôi mạnh bạo, nước lõm bõm chui vào cai lỗ xì xọp mỗi khi anh nhấp nhô. Tôi ngẩn tò te vì bị kích thích ngàn lần không tưởng nổi. Anh cũng kêu lên ông ổng, lào xào, chụp giựt chẳng ra sao. Anh nghiến cái vú tôi, lòn tay vào hông nhấc bổng tôi lên.
Tôi sợ ngã, quặp xiết hai giò, giữ đeo anh như cặp sam. Anh kê tôi vào bờ thành nơi đầu bồn, tôi ở thế nửa ngả nửa ngồi, anh phùn phùn đâm chí chát đến tôi tối tăm mày mặt, không đỡ chống gì được. Anh làm tôi xổ tung đầu tóc, hai vú vắt vẻo quậy đều, cái mông trồi lên xọp xuống, vậy mà tôi không thua, cứ quặp chắc lấy anh.
Lâu thật lâu, tôi thấy vẻ anh nhọc kịch liệt. Người anh nóng hực, sức anh dẻo dai, anh vừa băm vừa kháo : nắc em vô cùng sướng, em làm anh muốn hụt hơi. Tôi cảm động nên khuyên nhủ anh : từ từ, em có hối đâu mà phí sức chi, tội vậy !
Anh chẳng nói chẳng rằng như người lạc giữa rừng cây âm u, phải phạt đông xẻ tây may ra mới thoát vòng lạc lối. Anh khuỳnh tay tách hai giò tôi lủng liểng như cặp càng cua chờ bị lột và anh đẩn nên thân nên đời. Chỗ háng tôi đùn đùn bẹt hở, hai giò tôi ngúng nguẩy dưới sức húc của anh.
Phản xạ, tôi đu nơi vai anh, lên gân gồng xoạng hết ra cho anh ủi, lấn, húc, đè, sao cũng chịu. Anh hành tôi tanh bành té bẹ, xiểng niểng từng cơn, tôi thung thăng như cưỡi trên lưng ngựa vía đang bổ nhoáng bổ nhoàng phi nước kiệu.
Đến khi cả hai cố địu lấy nhau lăn tõm xuống nước thì tôi chỉ nghe anh phán một câu “ xong rồi “, thế là hết. Tôi còn tiếc nên vẫn bíu lấy anh, anh liêu xiêu, cố gỡ cánh tay của tôi ra, than vớ vẩn : anh mệt quá. Tôi vội vàng phụ kéo cửa mình ra, một vệt nhờn dây dưa phọt vung, lững lờ quện trong bọt xà phòng đang trôi nổi.
Hai đứa tôi cùng im lặng, chỉ nghe nước bị xao động róc rách quanh mình. Tình thương dâng lên, tôi ôm chầm lấy anh, âu yếm, muốn nói với anh : đừng giận em, tại anh làm em sướng, nên em khiến anh nhọc, song tôi không sao cất lời ra được.
Mới nhớ có bấy nhiêu, người tôi đã thấy lao chao. Chỗ giữa đùi nóng hực, tôi có cảm tưởng anh vẫn giúi vào đó. Ôn lại một vòng các điều anh tâm sự trước kia, đột nhiên tôi thấy hết sức lo. Thời buổi chúng tôi con người còn bộc tuệch, phương tiện văn minh còn thiếu thốn, thế mà anh đã biết lắm chuyện đến kinh.
Ngày nay, phim ảnh, màn hình, điện thoại, com pút tơ, chẳng thiếu bất cứ hình ảnh nào không được chất chứa ở các nơi đó. Cuộc sống lại dành cho con người sự riêng tư rộng rãi, bao la. Trẻ chưa mấy tuổi đã có phòng riêng, chỗ ngủ cách biệt. Ai biết đêm tối bọn nhóc nghĩ gì, tính gì, làm gì. Lại còn bạn bè, phòng trà, mát xa, tổ quỉ, có khi ở nhà chúng ra vẻ hiền khô mà đàn đúm với nhau thì long trời, lở đất.
Tôi chỉ sợ thằng con bước theo chân bố, cũng hoang đàng chi địa thì tôi đáng trách biết bao. Lắm khi cũng muốn mượn tình mẹ để chỉ vẽ cho con từng ly từng chút, nhưng nói thế nào khi đụng chạm đến ranh giới của sự cấm kỵ ?
Chả lẽ tôi huỵch toẹt chìa cho con những gì của giới nữ để nó mở mắt ra khỏi phải thèm thuồng, nhưng phong hóa nào, tiết hạnh nào cho phép tôi làm như thế. Đến việc chiều con cho nó sờ ti, ngậm mút chút đỉnh mà tôi cũng phải đấu tranh mãi mới dám.
Thương con, e dè cho con, nhiều khi ưu tư tôi cố dò la xem trong đầu nó đang chứa chất hình ảnh gì mà chịu. Có để ý xem xét mấy thì chúng cũng dấu. Tôi nào giỏi giang gì để sử dụng vi tính như bọn trẻ ngày nay thì làm sao nắm được cựa chúng mà triệt.
Thâm tâm muốn lần nào đó tình nguyện vào tắm cho nó để liệu xem tính đàn ông của nó lớn chừng nào, nhưng vẫn rụt rè vì sợ ngỡ ngàng trước sự thật. Chẳng hạn bất đồ thằng bé nhìn mẹ rồi cái củ lẳng của nó bật dựng lên, âu đó cũng là lẽ đương nhiên, song tôi phải ăn nói thế nào cho nó hiểu.
Trong đầu tôi cứ tiếc vô chừng. Con tôi đang rất cần một người bố để hỏi han những chuyện tế nhị với nhau. Tôi nghe nói ở các gia đình người Hoa, khi con họ lớn lên, chính bố sẽ dẫn con vào động tập cho con biết đàn bà. Họ sẽ chọn con bé nào vú to, mông nở, dấm dúi cho con bé ít tiền, dặn phải làm như thế như thế, rồi thả con cho con mụ nhỏ dạy.
Thằng bé chui vào buồng, con bé dẫn đi từng bước từng bước. Nào là hít vú, ngửi hông, nào là ôm hôn, bưng bợ, đến khi thằng nhóc trở ra mặt sáng rỡ và nhanh như cắt. Bài đầu tiên học cách làm chồng thằng cún tốt nghiệp nhận bằng từ một cô bé mại dâm được trả tiền.
Họ quan niệm chẳng thà một lần cho nó biết còn hơn để nó tưởng tượng nhảm. Có ai cấm ngăn được các bà, các mợ xuềnh xoàng mặc hớ hênh ở ngay cửa nhà họ đâu thì làm sao bọn nhóc chẳng nhìn ra để mà xuýt xoa ước muốn.
Loay hoay với bao ý tưởng chập chờn, tôi như người lên cơn sốt. Xoáy nước vun ấp vú tôi giờ trở thành cái sự gây khó chịu cho tôi. Vụt đứng lên tôi bước ngay ra khỏi bồn. Hình tôi lồ lộ trên các tấm gương quây trên tường, tôi bỗng thấy như tất cả đều trở nên nặng nề, tôi chán thiệt sự tôi.